Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

DẤU CHỈ NHẬN RA NGƯỜI

02/05/14 THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 2 PS Th. A-tha-na-xi-ô, giám mục, tiến sĩ HT Ga 6,1-15 DẤU CHỈ NHẬN RA NGƯỜI “Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát cho những người ngồi đó.” (Ga 6,11) Suy niệm: “Cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát” là hành động rất quen thuộc của Chúa Giê-su. Các Phúc Âm kể lại ít nhất năm lần Ngài thực hiện cử chỉ này: hai lần hoá bánh ra nhiều (Mc 6,32-44; 8,1-10); trong Bữa Tiệc Ly (Lc 22,19-20); hai lần sau Phục sinh (Lc 24,13-35;Ga 21,1-14). Ai ăn bánh đều phải cầm lấy bánh; nhưng Đức Giê-su cầm lấy bánh là để “dâng lời tạ ơn rồi phân phát”. Chính hành động này đã làm nên sự khác biệt giữa Chúa Giê-su và mọi người. Chứng kiến việc “Chúa Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát”, dân chúng phải thừa nhận “Hẳn ông này là vị ngôn sứ phải đến thế gian” (c.14). Tuy họ hiểu sai về ý nghĩa ngôn sứ nơi Đức Giê-su (nên Ngài đã lánh đi), để rồi mãi về sau, ý nghĩa trọn vẹn mới được mạc khải qua việc Ngài tự hiến để trở thành Tấm Bánh bẻ ra trao cho mọi người: “Ngài cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho các ông và nói: ‘Đây là mình Thầy, hiến tế vì anh em’” (Lc 22,19). Mời Bạn: Hành động bẻ bánh của Chúa Giê-su là dấu chỉ để các môn đệ nhận ra Chúa Phục sinh. Và hằng ngày Bánh vẫn tiếp tục được bẻ ra và trao cho chúng ta trong mỗi Thánh lễ. Hãy khám phá nét đặc trưng này để nhận ra ý nghĩa trọn vẹn của việc Bẻ Bánh. Chia sẻ về những lần rước lễ mà bạn cảm thấy xúc động nhất. Sống Lời Chúa: Đặt Thánh lễ làm trung tâm và chóp đỉnh đời sống tôi. Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su là Tấm Bánh chấp nhận bị bẻ ra để trao ban, hầu giúp chúng con được sống và sống dồi dào. Xin cho con đừng thờ ơ với nghĩa cử cao đẹp này của Chúa. Amen.

LAO ĐỘNG VÌ YÊU THƯƠNG

01/05/14 THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 2 PS Th. Giu-se Thợ Mt 13,54-58 Ông không phải là con bác thợ mộc sao? Mẹ của ông không phải là bà Maria; anh em của ông không phải là các ông Giacôbê, Gioxép, Simon và Giuđa sao? và chị em của ông không phải đều là bà con lối xóm vói chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông ta được như thế?" Và họ vấp ngã vì Người. Nhưng Ðức Giêsu bảo họ: "Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình và trong gia đình mình mà thôi". Người không làm nhiều phép lạ tại đó, vì họ không tin. (Mt 13,55-58) Suy niệm: “Hãy yêu thích lao động không phải vì lợi nhuận hay phần thưởng; tuy vậy Thiên Chúa đã quyết định rằng lợi lộc lớn lao sẽ là hoa trái cho mọi lao động do yêu thương” (E. White). Thánh Giu-se nhiệt tình trong công việc hằng ngày của nghề thợ mộc, không chỉ vì “tay làm hàm nhai,” nhưng còn vì Ngài đặt vào đó trọn tình thương dành cho Đức Ma-ri-a và Chúa Giê-su mà ngài có nhiệm vụ chăm sóc. Ngài trở thành mẫu gương cho mọi người lao động muốn sử dụng công ăn việc làm như món quà yêu thương đối với những người thân yêu của mình. Thánh Giu-se làm nghề thợ mộc, một nghề thủ công bình thường, tiêu biểu cho sự đóng góp của đám đông công nhân vô danh cho cho sự phát triển của nhân loại, cho ấm no hạnh phúc của con người. Cầu nguyện: Lạy Thánh Giu-se, cảm tạ ngài đã nêu gương lao động miệt mài vì muốn bày tỏ tình thương mến dành cho Đức Mẹ và Chúa Giê-su. Xin cho chúng con ngày hôm nay cũng biết sử dụng công việc lao động như món quà quý giá cho người thân yêu. Amen.

Thứ Ba, 29 tháng 4, 2014

TIN VÀO CON THIÊN CHÚA

TIN VÀO CON THIÊN CHÚA
30/04/14 THỨ TƯ TUẦN 2 PS
Th. Pi-ô V, giáo hoàng
Ga 3,16-21
Thiên Chúa yêu thế gian
đến nỗi đã ban Con Một,
để ai tin vào Con của Người
thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.     (Ga 3,16)
Suy niệm: Những câu chuyện tình làm rung động trái tim con người của mọi thời đại, như chuyện tình Romeo (Rô-mê-ô) và Juliet (Giu-li-ét) chẳng hạn, bao giờ cũng tán dương nét đẹp cao cả và đầy kịch tính của tình yêu là những người yêu nhau sẵn sàng làm tất cả để được sống bên nhau mãi mãi kể cả liều thân chịu chết để nếu không thể cùng sống thì được cùng chết với nhau. Kể chuyện Giê-su chính là kể chuyện tình yêu, tình yêu của Thiên Chúa, tình yêu ấy lớn đến nỗi Thiên Chúa thí cả mạng sống của Con duy nhất của Ngài để cho muôn người được sống. Điều đáng nói ở đây, chuyện tình Giê-su ấy không phải là sản phẩm của trí tưởng tượng mà là hành động mà Thiên Chúa đã thực hiện thực sự: Thiên Chúa đã cho Con của Ngài chết đi để đền tội thay cho loài người và lại cho Con của Ngài sống lại để “ai tin vào Ngài thì khỏi phải chết nhưng được sống muôn đời.”
Cầu nguyện: “Lạy Chúa con tin. Xin đỡ nâng đức tin còn non yếu của con.”